“Thật thần kỳ, theo lý mà nói, trong huyết dịch phần lớn đều là nước, có thể khống chế huyết dịch thì có thể khống chế nước, nhưng dường như ngươi lại không khống chế được nước, chỉ có thể khống chế huyết…” Tề Tinh đang nói, lại phát hiện ánh mắt của mấy người bên cạnh càng lúc càng kỳ quái.
Mũi chợt thấy hơi ấm nóng, môi cũng ẩm ướt, hắn vô thức đưa lưỡi liếm thử, một mùi tanh xộc thẳng lên đỉnh đầu.
Chảy máu mũi rồi!
“Khốn kiếp!” Tề Tinh bật dậy, “Tỷ, đại tỷ, ta chỉ tò mò thôi, chứ có mắng ngươi đâu.”
Máu mũi Tề Tinh chảy ra bị một lực lượng nào đó dẫn dắt, ngưng tụ thành một mũi tên máu, lơ lửng trước mắt trái của hắn.