An Đỗ Nhân và Baba Luo Nhĩ bước ra từ phi thuyền, rời khỏi tinh cảng liền đối diện với Cơ Giới Vương Đình hùng vĩ tráng lệ.
Xung quanh người qua kẻ lại tấp nập, các loại sinh mệnh thể qua lại không ngớt, An Đỗ Nhân không khỏi cảm thán: “Quy mô thật không tầm thường, Cơ Giới Vương Đình này dường như mới được thành lập hơn ba năm thôi nhỉ.”
“Chống lưng là Thanh Long, thân phận của tên này thế nào, ngươi chẳng lẽ không biết, nếu không có tốc độ phát triển như vậy mới là chuyện lạ.” Baba Luo Nhĩ chẳng hề để tâm, thúc giục: “Đi thôi.”
“Chờ một chút, ta phải báo cho Thanh Long một tiếng trước đã.” An Đỗ Nhân lắc đầu.
“Khoan đã…” Baba Luo Nhĩ giữ hắn lại, ánh mắt khẽ lóe lên, “Không cần báo cho hắn.”