“Thụy Ân…” Giáp trụ của Costa Đặc phóng ra một bong bóng khí, bao trùm ba người, dường như cũng không muốn mọi chuyện trở nên quá căng thẳng.
Thụy Ân hừ lạnh, dù sao kẻ này cũng đã giúp hắn một lần, hắn cũng không tiện bác bỏ mặt mũi của y, đành miễn cưỡng vươn tay.
Lý Minh chợt nắm chặt, Thụy Ân khẽ nhíu mày, trong cơ thể đột nhiên dâng lên một cảm giác cực kỳ khó chịu, khiến hắn theo bản năng muốn rút tay về.
Nhưng cảm thấy đối phương nắm rất chặt.
“Buông ra!” Hắn trầm giọng quát, Costa Đặc không hiểu, cơ giáp không hề động đậy.