Ôm hộp kim loại, dặn dò đám học việc trong tiệm vài câu, Tát Bá bước ra ngoài.
Đến bến tàu, hắn lên một phi hành khí nhỏ chuyên di chuyển giữa các đảo nổi, rồi bay đến đảo nổi số 113.
“Nơi này không tiếp khách lạ… Tát Bá các hạ?” Binh sĩ đến chặn đường có giọng kinh ngạc, vẻ mặt lạnh lùng cũng dịu đi.
“Tiểu Khố Nhĩ Hi đó ư…” Tát Bá nói với giọng rất thân quen. Tiệm thuốc của ông đã mở mấy chục năm, lại cố ý giao hảo nên ông đều quen biết những người dưới trướng Sưu Tầm Giả, quan hệ cũng không tệ.
“Sao ngài lại đến đây?” Khố Nhĩ Hi ra hiệu cho đồng đội hạ súng xuống, nói: “Sưu Tầm Giả đại nhân có lệnh, nơi này không được tiếp khách.”