Lý Minh không khỏi thở dài, hy vọng giữ lại được thi thể ngày càng mong manh.
Nhưng hắn vẫn rất thận trọng, đến lúc này vẫn chưa dám lại gần.
Mãi cho đến khi cụm sao tiếp tục ngưng tụ lại chỉ bằng quả trứng gà, trông như một viên đá màu tím lơ lửng giữa không trung, không còn chút dao động năng lượng nào.
Đợi thêm vài canh giờ nữa, thấy không có thêm biến hóa nào, Lý Minh lúc này mới cẩn thận lại gần.
“Thứ này…” Lý Minh nhìn chằm chằm vào “viên đá” màu tím trước mắt, nó đã ngưng tụ đến một mức độ nhất định, hình thành vật chất hữu hình.