Tô Hạo nhìn thần sắc tiểu nam hài, không khỏi nhíu mày, bước đến trước cửa, nhẹ nhàng mở hé cánh cửa.
Ngoài cửa, một lão giả mặc trang phục giản dị, tóc đã hoa râm, trên người không có chút khí tức dao động, là một lão nhân bình thường.
“Xin lỗi đã quấy rầy công tử, vừa rồi tôn nhi nghịch ngợm của ta hẳn là đã chạy vào phòng ngài, ta sẽ lập tức mang nó đi.”
Lão giả vừa nói vừa định bước vào, mang tiểu nam hài rời đi.
Nhưng Tô Hạo không cho lão bước vào, lắc đầu nói: “Trong phòng ta hình như không có ai vào, cũng không thấy tôn nhi của ngươi, ngươi có thể tìm ở nơi khác xem sao.”