Lâm Trần mỉm cười: "Tối nay ngươi về nhà nằm mộng, nếu mộng thấy Môn Tiệp Liệt Phu thần tiên, ngươi sẽ biết được."
Hà Nhữ Minh suýt chút nữa thì hộc ra một ngụm lão huyết.
Giang Chính Tín sắc mặt âm trầm, đám Ngự Sử kia cũng ngẩn người chết trân.
Chu Chiếu Quốc chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng sảng khoái. Trước đó, việc đám Ngự Sử và bọn văn quan kia đàn hặc, toàn bộ đều dựa trên việc than đá vô dụng. Than đá vô dụng, nên Lâm Trần mới tiêu tốn trăm vạn lượng mua lại núi Cảnh Sơn, lại chiêu mộ vô số lưu dân đến khai thác, những hành động đó chẳng khác nào hành vi của kẻ ngu xuẩn.
Nhưng nếu than đá xoay mình một cái, trở thành nguồn năng lượng thay thế than củi thì sao?