Khổng Minh Phi trợn trừng mắt, lão lập tức hiểu ra, Lâm Trần lại giăng thêm một cái bẫy nữa.
“Bệ hạ, câu hỏi này của Lâm Trần, thật không công bằng!”
“Sai rồi! Câu hỏi này của ta rất công bằng. Trong quá trình trị quốc an dân, có rất nhiều lúc buộc phải đưa ra những quyết định chỉ có thể chọn một trong hai, bắt buộc phải làm tổn hại đến một bên nào đó, chứ không hề tồn tại lựa chọn nào mà không gây tổn hại cho bất kỳ ai. Khổng Thái sư, thánh nhân đã dạy thế nào về việc này, ngài chỉ bảo cho ta với, chứ tình huống này, ta thật sự không biết phải chọn làm sao.”
Nhìn bộ dạng cười tủm tỉm của Lâm Trần, Khổng Minh Phi lần đầu tiên trong đời nảy sinh ý nghĩ muốn dùng nghiên mực đập chết tươi tên tiểu tử này.
Súc sinh! Đúng là đồ súc sinh mà!