Mưa vẫn rả rích rơi, cả bầu trời có vẻ âm u.
Trong Xương Bình huyện, Thánh Mẫu cũng ra lệnh cho tất cả mọi người kiên thủ thành trì, mỗi điểm phòng ngự trên tường thành đều chật kín binh sĩ.
Dù sao ả ở đây cũng có gần ba vạn người, trong Xương Bình huyện có một vạn binh sĩ, hai ung thành cũng xấp xỉ một vạn.
Vạn quân binh lực trong huyện thành quả thực là đủ dùng, một số đà chủ của Bạch Liên giáo đều hy vọng có thể dẫn binh xuất chiến.
Chỉ là Thánh Mẫu rất bình tĩnh: “Câm miệng! Sức chiến đấu của chi Bạch Hổ Doanh này, trước đây các ngươi cũng đã thấy, đây không phải là quân đội Đại Phụng tầm thường, đây là quân đội đã đánh bại đám man tử thảo nguyên, hơn nữa toàn quân đều mặc giáp. Thẩm Thanh Vân xuất chiến, trực tiếp thảm bại, các ngươi có ai dám nói, xông lên nghênh địch, có thể đánh bại Bạch Hổ Doanh?”