Trác Cốc không biết hắn đã ngủ thiếp đi lúc nào.
Nhưng hắn biết mình tỉnh giấc thế nào, dường như vẫn còn mơ màng thì đã nghe thấy tiếng ai đó quát mắng.
"Còn ngủ? Mặt trời đã lên rồi, còn ngủ nghê gì nữa? Chỉ bằng đám các ngươi mà cũng đòi giúp đỡ người lưu vong đăng ký hộ tịch? Giúp bọn họ phân chia ruộng đất, trồng trọt cày cấy ư? Dậy mau!"
Chát! Một tiếng động giòn giã vang lên trong không khí.
Tựa như tiếng roi da vun vút xé gió.