"Vâng."
Quản gia lui xuống, trong phòng chỉ còn ngọn nến chập chờn, tỏa ánh sáng u tịch.
Tí tách, tí tách.
Mưa xuân lất phất, dịu dàng như lụa, gõ trên tàu lá chuối, càng thêm tí tách.
Lâm Trần ở trong phòng, lim dim buồn ngủ, tay cầm cuốn sách nhưng chẳng hề mở xem.