Khổng đại nhân, làm chó cho Bốc Cầu, có dễ không? Gió trong thung lũng thổi qua bãi cỏ quỷ dị mà tĩnh lặng trước trận địa hai quân.
Hàng vạn đôi mắt từ trên cao xa xăm đang dõi theo mảnh đất nhỏ bé, song đủ sức định đoạt vận mệnh của bọn họ.
Lâm Trần khẽ nheo mắt.
Vị đại tướng của Bốc Cầu quốc thân khoác kim giáp, khí thế như sói trước mắt, dần trùng khớp với hình bóng sứ thần Bốc Cầu mà hắn từng gặp một năm trước khi y sang sứ Đại Phụng. Dù khi ấy y kiêu ngạo nơi triều đường, song vẫn còn chút kiềm chế.
“Thì ra là ngươi.”