Một canh giờ, hai canh giờ…
Rất nhanh, một ngày đã trôi qua.
Thạch Bân Bân mấy lần mở mắt quan sát những người khác.
Tô Mục sắc mặt tái nhợt, mồ hôi như mưa, cả người lảo đảo, trông như có thể ngã gục bất cứ lúc nào.
Nhưng một ngày trước khi bọn họ vừa mới vào, Tô Mục đã có bộ dạng này rồi.