“Không cần tra nữa, chuyện của ngươi ta nhớ. Ngươi có một công trạng đặc biệt và tám nghìn công trạng thông thường.”
“Nếu ngươi là Mạc Tuyết Tùng, vậy vị kia chắc chắn là Đông Phương Lưu Vân của Thiên Hạ Tông rồi.”
Ánh mắt của lão chuyển sang Đông Phương Lưu Vân.
“Ngươi cũng có một công trạng đặc biệt, công trạng thông thường nhiều hơn hắn một chút, được một vạn hai nghìn.”
Đông Phương Lưu Vân mừng rỡ ra mặt, nhướng mày với Mạc Tuyết Tùng.