“Tô đại nhân, kinh thành chẳng phải nơi khác, chốn này không nên ồn ào, các ngươi hãy theo sát, đừng để gây ra trò cười.”
Đàm Thư Lãng liếc nhìn đám người Tô Mục, giọng điệu khinh miệt nói.
“Thật vậy sao? Thần Vũ quân các ngươi ở kinh thành lại không có thể diện đến vậy ư? Sợ người đời chê cười đến thế sao?”
Tô Mục thản nhiên nói.
Đàm Thư Lãng hừ lạnh một tiếng: “Chuyện của Thần Vũ quân bọn ta, còn chưa tới lượt ngươi đánh giá.