Tô Mục bình tĩnh liếc nhìn hắn một cái, rồi chậm rãi bước đến trước đống vật tư.
Hoắc Chân Đình vẻ mặt nghi hoặc, khoảnh khắc tiếp theo, hai mắt hắn trợn trừng, con ngươi như muốn rớt cả ra ngoài.
Chỉ thấy nơi Tô Mục đi qua, những khoáng thạch và vật tư kia, lần lượt biến mất không thấy đâu.
“Cái này...”
Hoắc Chân Đình lắp bắp.