"Thiệu đại nhân, có gì từ từ nói, tại hạ dù sao cũng là Ngũ phẩm Giám Sát Sử, ngài giết tại hạ, cũng sẽ chịu trách phạt. Xin ngài niệm tình tại hạ vô ý phạm lỗi, lại cho tại hạ một cơ hội. Ngài bảo tại hạ làm gì, tại hạ liền làm đó, chỉ cần có thể bù đắp cho Thiệu đại nhân, tại hạ tuyệt không hai lời."
Ngô Thu Nguyên khẩn khoản: "Thiệu đại nhân, ngài muốn thăng lên Tam phẩm, tại hạ cũng có thể giúp ngài thu xếp quan hệ..."
Gã thật không muốn chết. Nhất là vì một nữ nhân. Nếu cứ thế mà chết, chẳng phải quá oan uổng sao? Ngô Thu Nguyên gã còn muốn làm nên sự nghiệp lớn lao kia mà.
Đáy mắt Thiệu Tam Thông lóe lên một tia hàn quang, hắn lạnh lùng nói: "Ngươi chắc chắn, ngươi việc gì cũng nguyện ý làm?"
"Chỉ cần Thiệu đại nhân ngài nguôi giận, bảo tại hạ làm gì cũng được." Ngô Thu Nguyên đáp.