Lúc này, hắn cũng thấy Tô Mục đứng trên ngọn cây ở đằng xa.
Tô Mục chân đạp ngọn cây, y phục phiêu lãng, tư thế giương cung bắn tên kia quả thực là cảnh tượng Lâm Thất Huyễn hằng mơ ước.
“Sắp đuổi kịp vẻ anh tuấn của ta rồi.”
Hắn lẩm bẩm một câu.
Triệu Phá Nô một cước đá bay một đầu yêu vật, giận dữ quát: “Trên chiến trường còn thất thần làm gì, mau, giết ra ngoài, đi về phía nam, Tô Mục nói rồi, năm mươi dặm nữa sẽ có người tiếp ứng!”