"Đại nhân, chỉ cần ngài có thể vì nhi tử của ta báo thù, ta nguyện ý đem toàn bộ gia sản Thẩm gia hiến cho Đông Thành Tư! Ta chỉ muốn những kẻ đó phải chết!"
Thẩm Nghĩa Chi quỳ trước mặt Tô Mục, lệ già tuôn rơi, nói.
Tô Mục đang cẩn thận xem xét hồ sơ về mấy vụ hàng hóa của thương nhân Đông Thành Tư bị cướp gần đây, thì Thẩm Nghĩa Chi đến cầu kiến.
Hắn vừa vào, liền "phịch" một tiếng quỳ sụp trước mặt Tô Mục, rồi nước mắt nước mũi tèm lem khóc òa lên.
Người đã mấy chục tuổi đầu, lại khóc như một đứa trẻ.