“Yêu Tôn, bây giờ ngươi thả ta ra, trả lại đồ cho ta, vậy ngươi còn có cơ hội sống sót trở về Yêu Đình.”
Giọng Đồ Sơn Hàm Ngọc yếu ớt cất lên, “Bằng không ta dám cam đoan, ngươi tuyệt đối không thể sống sót rời khỏi Lĩnh Nam Tam Châu!”
“Đồ Sơn Hàm Ngọc, ngươi quả nhiên tự cam đọa lạc, cam tâm làm yêu sủng của nhân tộc.”
Yêu Tôn liếc nhìn Đồ Sơn Hàm Ngọc, lạnh lùng nói: “Ngươi nghĩ Tô Mục có thể làm gì được bản tôn?”
“Nếu là trước kia, bản tôn có lẽ còn kiêng dè Tô Mục ba phần, nhưng bây giờ.”