Lạc An Ninh khẽ vỗ lên vầng trán trắng nõn mịn màng.
"Ta suýt nữa quên mất! Ngươi vốn dĩ đã Thập Bội Hoán Huyết, Trấn phủ sứ lại mang Tráng Huyết Đan về rồi."
Nét mặt nàng thoáng chút tủi thân.
Rõ ràng trong mắt người khác, nàng cũng là một thiên tài.
Nhưng giờ Tô Mục nói vậy, nàng lại cảm thấy bản thân chẳng có gì đáng kể.