Sơn tộc cũng chẳng bận tâm ai đến cai trị họ, dù sao bất kể là ai cũng không thể vươn tay vào tận trong núi được.
Đối với bá tánh Sơn tộc mà nói, trưởng lão trong tộc của họ còn có uy quyền hơn cả quan phủ.
Thôn làng mà Đông Phương Lưu Vân nhắc tới chính là một nhánh của Sơn tộc.
Vị thần mà họ thờ phụng tên là Man Thần, nghe đồn thân cao chín thước, mặt xanh nanh dài…
Tô Mục ẩn mình giữa tầng mây, từ xa nhìn ngọn Ô Mông Sơn cao chọc trời.