Tô Mục rơi ầm xuống đất, hai gối mềm nhũn, cả người đã ngã sõng soài.
Hắn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn như thể rã rời.
“Ngao Thanh, ngươi không sao chứ?”
Tô Mục lên tiếng.
Ngao Thanh trong lòng hắn không đáp lại, nó lại chìm vào giấc ngủ say.