Lý Anh rót đầy chén rượu cho hắn, lười biếng ngồi đối diện, khẽ cười nói: “Đang xem tình hình tỉ võ ư?”
Pháp Không gật đầu cười: “Rất thú vị.”
“Trong mắt ngươi, bọn họ chẳng phải chỉ là mấy trò mèo thôi sao?” Lý Anh nói: “Tựa như trẻ con đánh nhau, có gì đáng xem?”
Tu vi của những người này trước mặt Pháp Không không đáng nhắc tới, trong mắt hắn, bọn họ chẳng khác gì trẻ con, không đáng xem.
Pháp Không lắc đầu: “Vẫn có điểm độc đáo, suy nghĩ của người trẻ tuổi có nhiều chỗ đáng để học hỏi.”