Những ngày tiếp theo của Dự Vương trôi qua rất suôn sẻ, không có sóng gió gì lớn.
Chút sóng gió nhỏ là cháu trai phòng thứ năm của ông không nên thân, suốt ngày ăn chơi trác táng, có một lần say rượu rơi xuống hồ, suýt nữa thì chết đuối, may được thần thủy cứu sống.
Từ sau việc này, Dự Vương liền gạt bỏ ý định trục xuất Pháp Không khỏi Thần Kinh, từ đó im bặt.
Pháp Không thấy vậy, lắc đầu mỉm cười.
Được cứu giúp hai lần liên tiếp, Dự Vương không phải biết ơn, mà là cảm thấy thấm thía.