"Nhưng thứ này rất hữu dụng." Lâm Phi Dương hai mắt sáng rực, cười hì hì nói: "Ta cầm thứ này, đến lúc đó..."
Dựa vào Ngự Ảnh Chân Kinh của hắn, ẩn mình trong bóng tối, dù là Đại Tông Sư cũng không thể phát giác, lại lặng lẽ lấy Tiếu Mê Hoa ra.
Đại Tông Sư nào có thể ngăn cản được sự đánh lén của ta?
Đến lúc đó, giết Đại Tông Sư dễ như trở bàn tay.
Pháp Ninh khẽ gật đầu: "Sư huynh, đóa hoa này quả thực quá lợi hại, thế gian lại có sự tồn tại của vật này..."