Thanh niên anh tuấn Phạm Tây Hoa ngạo nghễ cười, liếc xéo ba người bọn họ một cái, bật ra tiếng cười lạnh khinh miệt, tựa như đang nhìn xuống những kẻ đáng thương, nực cười.
Thần thái này, tiếng cười lạnh này cực dễ châm ngòi lửa giận của người khác.
Sở Tường hừ một tiếng.
Chu Nghê thần sắc bình thản, chẳng hề để tâm mà chuyển tầm mắt, tiếp tục tiến về phía trước, đến bên ngoài nhà lao của người thứ ba, nhàn nhạt nói: "Tô Kế Minh, bảo tàng mà ngươi đoạt được rốt cuộc ở đâu?"
Kẻ này tướng mạo đường đường, gương mặt hơi tím, thân hình khôi ngô như gấu, dù ngồi khoanh chân trên đống cỏ khô, vẫn toát ra khí thế uy phong lẫm liệt.