“Ha ha… Nhuận Hàm huynh,” một nam tử trung niên khác vuốt râu cười nói: “Tình cảnh của Hổ Thần huynh thế này, có thể gọi là hồng tụ thêm hương, thật khiến người khác phải ghen tị, đây đâu phải chịu khổ, rõ ràng là đang hưởng thụ đó chứ.”
“Ha ha…” Mọi người đều cười lớn.
Vương Hổ Thần hừ lạnh một tiếng, liếc xéo về phía bọn họ: “Các ngươi muốn hưởng thụ thế này sao?”
“Chúng ta nào có phúc phận như vậy.” Nam tử trung niên tuấn dật ban nãy lắc đầu cười nói: “Hưởng không nổi đâu.”
“Dễ thôi, chỉ cần bẻ gãy hai tay các ngươi là được.” Vương Hổ Thần hừ lạnh: “Đến lúc đó các ngươi sẽ biết mùi vị thế nào.”