Sau đó, hắn bắt đầu chắp tay tụng Địa Tạng Không Hành Chú.
——
Một khắc sau, bạch quang thu lại, người trong quan tài mười người thì có đến tám chín người đứng dậy.
Có mười lăm người không thể sống lại.
Thân bằng quyến thuộc của những người này thất vọng lắc đầu, nhìn những người từ trong quan tài xung quanh bò ra, có người là thanh niên, có người vẫn còn là hài tử, cha mẹ người thân ôm họ vào lòng, khóc không thành tiếng, nỗi bi thống vì cái chết, cùng với niềm vui sướng khi mất đi lại tìm về được, chỉ có thể dùng tiếng khóc nức nở để biểu đạt và giải tỏa nỗi lòng.