Một cột nước vọt thẳng lên trời.
Hứa Chí Kiên và Pháp Không phiêu thân lùi lại.
“Ầm!” Nơi cả hai vừa đứng đã bị cột nước đánh trúng, tảng đá lớn bọn họ đứng lúc trước lập tức chuyển sang màu xanh lam, rồi xuất hiện những vết rạn nứt.
Hàn khí dù cách xa một trượng vẫn khiến cả hai hô hấp khó khăn.
“Ngự Thủy Thuật thật lợi hại.” Pháp Không cảm khái, đoạn cười nói với Hứa Chí Kiên: “Hứa huynh, ngươi không trị được nó đâu.”