"Lão phu đến đây để tạ tội." Đinh Triển Bác nghiêm nghị ôm quyền nói: "Khuyển tử nhà ta vô phép, hành sự lỗ mãng."
Ninh Chân Chân thần sắc bình tĩnh nhìn hắn, không buồn không vui.
Đinh Triển Bác nói: "Lão phu còn đến để tạ ơn, tạ ơn Mạc tông chủ đã không hạ sát, tha cho nó một mạng."
Ninh Chân Chân nhàn nhạt nhìn hắn: "Đinh môn chủ, lời này không phải nói ngược đấy chứ?"
"Lão phu một lòng chân thành." Đinh Triển Bác lắc đầu cảm khái nói: "Khuyển tử nhà ta tuổi trẻ đắc chí, khó tránh khỏi cuồng vọng, coi thường thiên hạ, bởi vậy hành sự khinh cuồng, rước họa vào thân, chuyện lần này nếu đổi là người khác, tất sẽ hạ sát thủ, nhưng Mạc tông chủ lại có thể giơ cao đánh khẽ, giữ lại tính mạng cho nó, lão phu tự nhiên vô cùng cảm kích!"