Tiếng bước chân vang lên, Đại Càn Hoàng đế Sở Hùng cùng Lãnh Phi Quỳnh cùng xuất hiện.
Nam anh vũ, nữ lãnh diễm, phảng phất như một đôi bích nhân.
Sở Linh đã mang theo vài món đồ chơi nhỏ Từ Thanh La mua cho nàng, về Linh Không Tự thưởng ngoạn rồi.
“Bệ hạ, Quý phi.” Pháp Không khẽ phất tay, ống tay áo lướt qua mặt bàn, bốn chiếc tịnh bình biến mất, trên bàn đá như thể chưa từng xuất hiện tịnh bình.
“Đại sư, Túi Càn Khôn này của ngài, có thể dung nạp bao nhiêu vật?” Sở Hùng bước chân thong thả.