Sở Hùng lộ vẻ ngại ngùng: “Xem ra phụ hoàng già thật rồi, trí nhớ không còn tốt nữa.”
“Không phải phụ hoàng trí nhớ không tốt, mà là người vốn chẳng để tâm đó thôi.” Sở Linh hờn dỗi nói: “Ngày nào cũng ưu tư quốc gia đại sự, chút chuyện nhỏ nhặt này sao có thể bận lòng cho được.” Khi nói, nàng cười rạng rỡ.
Sở Hùng quả thực không phân biệt được nàng đang châm biếm hay thật lòng tán dương, bèn cười nói: “Linh Nhi giờ này đến đây, là có chuyện gì chăng?”
“Nữ nhi vâng mệnh đến truyền tin.” Sở Linh cười híp mắt nói: “Pháp Không nói, Hoàng đế Đại Vân ám sát bất thành, muốn đổi sang mua chuộc hắn.”
“Mua chuộc bằng cách nào?” Sở Hùng nhíu mày.