"Hai kẻ này chẳng phải thứ tốt đẹp gì!" Lý Anh hờn dỗi nói: "Ngươi còn cười được?"
Pháp Không cười đáp: "Nàng không thấy thế sự thật diệu kỳ sao?"
"Không thấy diệu kỳ, chỉ thấy tạo hóa trêu ngươi." Lý Anh đáp lời.
"Cứ như có bàn tay vô hình nào đó đang lay động vận mệnh, bài bố chúng ta, khiến chúng ta cuối cùng trở thành đối thủ, vung đao tương kiến."
Đôi mắt Lý Anh sáng ngời, lộ vẻ không chịu thua.