“Cừu con kêu, cừu con náo, tinh tú trên trời đã ngủ say.....
“Đừng hát nữa.”
“Sao vậy công tử? Chẳng lẽ nô gia hát không hay sao?”
“Không hay.”
“Hừ! Nô gia rõ ràng hát rất hay! Cừu con kêu, cừu con náo, tinh tú trên trời đã ngủ say, tinh tú dưới đất cùng chạy theo...”