“Ta chỉ là một tán tu, bốn bể là nhà, vừa hay lúc đó trời tối, Vương phu nhân cho ta ở nhờ mấy ngày, ta liền ở lại, nhưng mà tứ ca...”
Tiêu Mặc nhìn thẳng vào mắt Tiền Chấn Hào.
“Ta nghe Vương phu nhân nói, Vong Xuyên Tông vẫn luôn muốn đưa Ninh Vi đi tu hành, nhưng Vương phu nhân chỉ muốn cùng nữ nhi sống những ngày bình thường, không biết tứ ca có thể châm chước một hai, đừng làm khó các nàng được chăng?”
“Ngũ đệ nói gì vậy.”
Tiền Chấn Hào liếc nhìn bé gái sau lưng Tiêu Mặc.
