Thoáng chốc, hai mươi năm đã trôi qua.
Trong hai mươi năm đến Trấn Yêu Thành, Tiêu Mặc đã trở thành một tu sĩ Ngọc Phác cảnh.
Hai mươi năm qua, Tiêu Mặc không còn nhớ mình đã giết bao nhiêu yêu tộc.
Tiêu Mặc chỉ biết, huyền băng trong khối hổ phách đeo bên hông hắn đã tan chảy được một nửa.
Cũng trong hai mươi năm này, học trò của Tiêu Mặc đến rồi lại đi, hết lứa này đến lứa khác.
