TRUYỆN FULL

[Dịch] Cung Đấu? Bá Tổng? Hết Thảy Xéo Đi!

Chương 42: Nữ sinh đại học bị bắt cóc (2)

“Ký chủ, có gì đó không đúng.”

Hệ thống giơ nanh múa vuốt, vẻ mặt đầy cảnh giác nhìn nữ nhân trước mặt.

“Còn cần ngươi nói sao, ta nhìn ra rồi.”

Phương Tri Ý nhắm mắt trao đổi với nó.

Mà Mai Lan Cúc cũng khẽ nhắm mắt, cuối cùng cả hai đều mở mắt nhìn đối phương, trong không khí tràn ngập một mùi vị căng thẳng.

“Môn triều đại hải, nhất phái Tây Sơn thiên cổ tú.”

Mai Lan Cúc đột nhiên vỗ tay nói.

Phương Tri Ý trong đầu liền hiện ra nửa câu sau, mở miệng đáp: “Địa chấn cao cương, tam hà hợp thủy vạn niên lưu.”

Mai Lan Cúc đứng dậy đưa tay: “May mắn gặp gỡ.”

“Ngươi làm sao nhìn ra được?”

Phương Tri Ý vội vàng đưa tay ra bắt.

Mai Lan Cúc: “Nếu là Phương Tri Ý ban đầu, vừa rồi đã động thủ với ta rồi.”

Nàng dừng một chút, “Ban đầu ta định chờ ngươi động thủ, ta liền đem ngươi cùng tên đồ bỏ đi kia ấn chết cùng lúc.”

Phương Tri Ý sau lưng có chút đổ mồ hôi lạnh, hắn nghe ra được Mai Lan Cúc này không phải nói đùa: “Ngươi cũng là người xuyên không?”

“Phải.”

“Nhiệm vụ của ngươi là gì?”

Mai Lan Cúc vén tóc: “Giúp cô gái này trốn thoát, để cho người trong thôn này phải chịu trừng phạt. Còn ngươi?”

“Ta không có.”

“Hả?”

Mai Lan Cúc có chút không tin.

Phương Tri Ý nói: “Nếu như nói là có, ta không chỉ phải đối phó với thôn này, còn phải nhổ tận gốc tập đoàn buôn người phía sau.”

Mai Lan Cúc trầm ngâm một hồi, gật đầu nói: “Vậy mục tiêu của chúng ta là nhất trí. Tối nay ta sẽ mang theo cô gái này đi, sau đó lại trở về hiệp trợ ngươi, thế nào?”

Phương Tri Ý lắc đầu: “Ngươi tạm thời không thể mang nàng đi.”

Không khí trở nên có chút căng thẳng, Mai Lan Cúc nắm chặt nắm đấm: “Vì sao?”

Phương Tri Ý thở dài: “Ta phải chờ một người khác đến.”

Thế là hắn đem cốt truyện của nữ chính nói cho người xuyên không trước mắt, Mai Lan Cúc nghe xong thiếu chút nữa một hơi không lên được: “Cái quái gì vậy? Nữ chính này có bệnh à?”

Nàng nghĩ một hồi, nặng nề gật đầu nói: “Được, vậy cái người bên ngoài kia xử lý thế nào?”

Nàng nói là Phương Đại Cương đang đi tới đi lui trong sân.

“Không nghe thì đánh thôi.”

Phương Tri Ý ngược lại nghĩ đơn giản, dù sao đánh cũng không đau lòng.

Hai người đơn giản trao đổi một hồi, cơ bản xác định xong, Mai Lan Cúc đứng dậy đi tới phòng của cô gái, nàng tự nhiên không thể cùng Phương Tri Ý ngủ chung một chỗ, vừa vặn mượn danh nghĩa bồi tân tức phụ ở phòng kia, cũng tiện phòng bị Phương Đại Cương.

Mà nhìn Mai Lan Cúc rời đi, Phương Tri Ý liếc mắt nhìn hệ thống của mình, cảm giác nó có chút kỳ quái.

Nửa đêm, không nhịn được Phương Đại Cương vẫn là mò vào phòng Thẩm Ni, nhưng rất nhanh liền có tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Phương Tri Ý bị đánh thức khoác áo lên, ung dung tự tại đi tới trong sân, cách cửa sổ nhìn Phương Đại Cương bị lão nương của hắn túm lỗ tai đánh, không khỏi tặc lưỡi hai tiếng: “Ả này lợi hại thật.”

Trong lúc đó, bị đánh đến phát rồ, Phương Đại Cương còn ý đồ phản kháng, kết quả bị Mai Lan Cúc dễ dàng né qua, lại bị đánh cho mấy đòn đau điếng.

Tiếng kêu la hấp dẫn một vài thôn dân đến, Phương Tri Ý chặn ở cửa cười hì hì nói: “Lần đầu thành thân, quá hưng phấn, thông cảm nhé, thông cảm.”

Thôn dân mặc dù có chút hoài nghi, nhưng xem Phương Tri Ý vẻ mặt thoải mái, cũng đều cười một cách quỷ dị.

“Trước kia đều là nữ kêu, ta vẫn là lần đầu tiên nghe thấy nam kêu đó.”

“Phương Đại Cương này cũng là một con lừa ngốc.”

“Ha ha ha ha, đi thôi đi thôi.”

Đợi đóng cửa viện lại, Phương Đại Cương đã bị Mai Lan Cúc kéo đến trong sân, Thẩm Ni trong phòng thò đầu ra nhìn, thấy Phương Tri Ý nhìn qua, vội vàng rụt đầu trốn vào.

“Phụ thân, người mau quản đi chứ!”

Phương Đại Cương nhìn thấy phụ thân mình, liền lăn lê bò trườn qua, còn chưa tới trước mặt, lại bị Phương Tri Ý một cước đá trở về, một cước này hắn dùng mười thành lực, Phương Đại Cương bay ngược ra ngoài, trên mặt đất lăn một vòng, lại không có phản ứng.

“Ngất rồi.”

Mai Lan Cúc khom lưng thăm dò hơi thở.

Ngày hôm sau, mặt mũi bầm dập, Phương Đại Cương sợ bị người ta cười nhạo, cửa cũng không ra. Hắn nghĩ không thông, sao phụ mẫu mình đột nhiên hung hãn như vậy? Còn không cho mình viên phòng? Nhất là mẫu thân mình, sao đánh người đau như vậy? Chẳng lẽ là quỷ nhập thân?

Phương Đại Cương càng nghĩ càng sợ.

Phụ thân cũng không đúng, cư nhiên không giúp mình? Chẳng lẽ?

“Ký chủ, có người sinh ra hoài nghi rồi.”

Hệ thống phát ra cảnh cáo, nhưng nó thủy chung trốn ở phía sau đầu Phương Tri Ý, dường như không muốn đối mặt với Mai Lan Cúc.

Phương Tri Ý nhìn Mai Lan Cúc, thấy nàng ra vẻ không sao cả, phỏng chừng là không sợ bị người ta phát hiện.

Hắn không khỏi ghét bỏ quay đầu nhìn hệ thống của mình một cái.

Phương Tri Ý thấp giọng nói vài câu với Mai Lan Cúc.

Mai Lan Cúc che miệng cười cười, đứng dậy liền ra cửa, thẳng đến phòng Đại Cương. Trong phòng này liền lưu lại Phương Tri Ý cùng Thẩm Ni, Thẩm Ni có chút căng thẳng, trải qua ngày hôm qua nàng cũng biết đôi vợ chồng già này không giống người xấu, nhưng vẫn sợ hãi.

“Cái gì? Mẫu thân, người biết người đang nói cái gì không?”

Phương Đại Cương kinh hãi đến nhảy dựng lên, cơn đau trên người lại làm hắn lập tức mềm nhũn xuống.

“Ta tuổi lớn, sinh không được, phụ thân ngươi coi trọng tiểu Ni tử này, Ni tử này cũng coi trọng phụ thân ngươi, ngươi làm nhi tử luôn phải hiếu thuận một chút chứ?”

Mai Lan Cúc chống nạnh, rất có khí thế ngươi dám nói không liền làm thịt ngươi.

Phương Đại Cương mấy lần muốn mở miệng, nhưng cơn đau trên người nói cho hắn biết, nếu như cự tuyệt nói không chừng thật sẽ bị phụ mẫu đánh chết, hồi lâu hắn mới buồn bực gật gật đầu.

Như vậy liền nói thông được, lão phụ thân của mình cũng coi trọng tiểu nương tử kia, truyền ra ngoài không biết mất mặt bao nhiêu! Phương Đại Cương âm thầm quyết định ở bên ngoài không đề cập tới chuyện này.

Bên kia, Phương Tri Ý nhỏ giọng cùng Thẩm Ni sắp xếp: “Thôn này ngươi cũng thấy rồi, ra vào chỉ có một con đường, quanh năm có người canh giữ, muốn đi không dễ dàng, bất quá sẽ có cơ hội, ngươi chỉ cần biểu hiện ra là ngươi đã cùng nhà chúng ta kết thân là được, sau đó thời cơ thích hợp ta sẽ sắp xếp cho ngươi đi.”

Thẩm Ni gật đầu, Phương Tri Ý biểu hiện rất chân thành.

Ngày cứ như vậy trôi qua, chuyện bị lão phụ thân cướp đi tức phụ, Phương Đại Cương không dám ở bên ngoài nói, quá mất mặt. Thẩm Ni cũng ăn mặc sạch sẽ đi lại trong thôn, điều này làm cho thôn dân cảm thán Phương gia lần này mua được một người tức phụ tốt, cũng không khóc cũng không náo.

Mà Phương Tri Ý thì mỗi ngày đi lại khắp nơi, vì chính là tra rõ có bao nhiêu phụ nữ bị bắt cóc.

Cuối cùng lại có người bị mua tới.

Một cô gái ăn mặc phổ thông, có chút gầy yếu, cuối cùng bị Lưu Tam mua đi với giá thấp.

Lưu Tam ngày đó liền chết, Phương Tri Ý vốn đã biết, cũng chẳng chút bất ngờ. Người trong thôn biết Lưu Tam có bệnh, đối với cái chết của hắn chỉ nói hắn không có diễm phúc. Lão mẫu thân của Lưu Tam gia cũng không biết nghĩ như thế nào, không tính toán đem tân tức phụ bán cho nhà khác, thế là cô gái kia liền ở trong nhà Lưu Tam làm việc, hầu hạ lão mẫu thân.

“Đây chính là nữ chính kia?”

Mai Lan Cúc khoanh tay, híp mắt nhìn cô gái đang bưng chậu giặt quần áo.

Một bên chắp tay sau lưng, Phương Tri Ý gật đầu: “Hẳn là vậy.”

“Tiếp theo làm sao bây giờ?”

Mai Lan Cúc trong các nhiệm vụ trước kia đều là các loại mở hack, đối mặt với tình huống hiện tại, nàng có chút không quá am hiểu.

Phương Tri Ý híp mắt đánh giá nữ chính kia: “Ta có một chủ ý tốt hơn.”

Mai Lan Cúc nhìn nam nhân bên cạnh, không khỏi lui về phía sau một bước, điều này làm cho nàng cảm thấy hắn còn nguy hiểm hơn những nhân vật phản diện trước kia.

Tân tức phụ nhà Lưu Tam nhiệt tình giao tiếp, thường xuyên cùng những phụ nữ khác nói chuyện phiếm, mà khi nàng cùng Thẩm Ni đang đi dạo gặp nhau, không khỏi có chút kinh ngạc, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một cô gái không cần làm việc, hơn nữa còn ăn mặc sạch sẽ.