“Cung chủ, gần đây người không tu hành, ngày nào cũng chạy xuống núi, thật không thích hợp.”
Vừa trở về Vân Tiêu Cung, Phương Tri Ý đã bị chặn lại, mấy vị trưởng lão khí thế đằng đằng.
“Một vài đệ tử cũng học theo người, bây giờ hoàn toàn không chú tâm vào việc tu luyện, lão phu nghe nói tông chủ không chỉ buôn bán rau củ, mà còn mở quán ăn ở phàm giới?”
“Cung chủ, người ăn mặc kiểu gì thế này? Thật không ra thể thống gì, các đệ tử đều bị người làm hư rồi.”
Mấy người bảy miệng tám lời.
Phương Tri Ý đau đầu không thôi, đành phải phóng ra uy áp của mình mới khiến họ im miệng.
“Cung chủ, người không thể tùy hứng như vậy được, gần đây Vân Tiêu Cung chúng ta tiếp xúc với phàm gian quá nhiều, chi tiêu cũng lớn hơn trước, đã đến mức thu không đủ chi rồi.”
Phương Tri Ý nhướng mày: “Nói nửa ngày trời, các ngươi muốn tiền chứ gì?”
Vị trưởng lão kia lẩm bẩm: “Cho thứ khác cũng được, lão phu nghe nói Thất Đại Tông Môn đã thế chấp không ít bảo vật cho thương hội dưới trướng người…”
Phương Tri Ý bất đắc dĩ vô cùng: “Lần sau có chuyện gì thì nói thẳng, đừng có lải nhải nữa!”
Nguyệt An Dao vội dẫn một trưởng lão đi lấy tiền, một trưởng lão khác thì cầm chìa khóa Phương Tri Ý đưa đi kiểm kê những vật thế chấp của các tông môn khác, lúc hai người quay về thì vui đến độ mắt híp lại thành một đường chỉ.
“Các ngươi còn chuyện gì sao?”
Phương Tri Ý nhìn bốn người còn lại.
Một người nói: “Cung chủ, lão phu thấy, món lẩu và đồ nướng của người có thể mở một quán trên núi, như vậy các đệ tử sẽ không cần phải chạy xuống núi mỗi lần…”
“Chuẩn, người tiếp theo.”
“Cung chủ, lão phu vẫn thấy bây giờ không ổn, người tu tiên nên đoạn tuyệt vật dục, mới có thể đắc thành đại đạo.”
Phương Tri Ý nhìn y: “Văn trưởng lão, ngươi đã ở Luyện Hư kỳ bao lâu rồi?”
Văn trưởng lão ngước mắt: “Một trăm năm.”
“Vậy ngươi đã đoạn tuyệt vật dục rồi, sao vẫn không hề tinh tiến?”
Văn trưởng lão nhất thời không biết trả lời thế nào.
Phương Tri Ý khoác vai y: “Chúng ta tính thử xem, Luyện Hư kỳ tăng hai nghìn năm tuổi thọ, nếu ta nhớ không lầm thì ngươi đã một nghìn năm trăm tuổi rồi, năm trăm năm còn lại ngươi muốn tiếp tục đoạn tuyệt vật dục chờ chết, hay là thuận theo tự nhiên để tìm kiếm đột phá?”
Trong mắt Văn trưởng lão lóe lên một tia mờ mịt.
“Ngươi cứ suy nghĩ cho kỹ, lát nữa ta cho người làm lẩu xong sẽ để ngươi nếm thử trước. Người tiếp theo.”
“Cung chủ, bên ngoài có lời đồn người và An Dao là ma tu.”
Phương Tri Ý có chút bất ngờ, không thể nào, sao nhanh vậy được? Mới có mấy năm thôi mà?
Lời này vừa thốt ra, những người khác đều trở nên nghiêm túc, chuyện này liên quan đến danh dự của tông môn.
“Có người nói, các người cố ý khiến người tu tiên khơi lại thực dục, vật dục, tình dục, mục đích của người là làm suy yếu thế lực chính đạo, hủy hoại ý chí của các đệ tử, sau đó ma tu sẽ tấn công các tông môn chính đạo.”
Phương Tri Ý gật đầu, tuy nội dung không hoàn toàn giống, nhưng xem ra Thất Hoa Tông này đã quyết tâm bịa đặt tin đồn rồi.
“Người cuối cùng, ngươi có vấn đề gì?”
Không trưởng lão nhất thời chưa phản ứng kịp: “A? Ồ, lão phu muốn nói, có mấy ma tu đã gửi thiệp, muốn gia nhập chuỗi cửa hàng lẩu của cung chủ... Các đệ tử bên dưới không dám tự quyết nên đã trình lên trên, lão phu muốn hỏi ý của cung chủ.”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều im lặng.
“Tin đồn! Tên khốn nào đã bịa đặt!”
“Chắc chắn là tin đồn!”
Vị trưởng lão báo cáo nói: “Lão phu đã cho người điều tra, hẳn là do Thất Hoa Tông tung ra.”
Mấy vị trưởng lão trừ Văn trưởng lão ra đều căm phẫn vô cùng: “Đi tìm bọn chúng nói cho ra lẽ!”
“Chờ đã!”
Nếu theo như nguyên tác, nhân vật chính sẽ phải áp chế tu vi để trà trộn vào Thất Hoa Tông, điều tra nội tình của bọn chúng, sau đó trả lại sự trong sạch cho mình, nhưng bây giờ Phương Tri Ý đã đến đây.
“Thất Hoa Tông, ta nhớ tông chủ của bọn chúng cũng chỉ là Hợp Thể sơ kỳ thôi phải không?”
“Đúng vậy, lần đại hội tông môn trước chúng ta thu nhận được nhiều đệ tử, y đã nói những lời bóng gió khó nghe.”
“Lần này ta nhất định phải ép y xin lỗi!”
Phương Tri Ý lại một lần nữa ngăn những lời la mắng của mấy vị trưởng lão: “Không cần phiền phức như vậy, gọi người, theo ta đi!”
“Huynh đệ!”
Các đệ tử được tập hợp lại có chút hoang mang, nghe thấy cách xưng hô này lại càng hoang mang hơn.
“Có kẻ tung tin đồn rằng ta, cung chủ của các ngươi, và sư bá Nguyệt An Dao của các ngươi là ma tu! Các ngươi nói xem phải làm thế nào?”
“Tìm bọn chúng đòi lại công đạo!”
“Đúng! Tìm bọn chúng!”
Phương Tri Ý lắc đầu: “Công đạo là gì?”
Các đệ tử bên dưới nhất thời im bặt.
“Ta, Phương Tri Ý, một sớm đốn ngộ, hôm nay sẽ nói thêm với các ngươi vài lời, đã bước vào cửa Vân Tiêu Cung, chúng ta chính là người một nhà! Nếu có ai bị kẻ khác đánh ở bên ngoài, thì cũng đồng nghĩa với việc cả Vân Tiêu Cung chúng ta bị đánh! Cái gọi là công đạo! Đều là nhảm nhí! Thứ chúng ta muốn là tôn nghiêm! Mà tôn nghiêm phải dùng nắm đấm để đòi lại! Sau này các ngươi bị kẻ khác ức hiếp ở bên ngoài, ta không cần biết đúng sai, nắm đấm của ai lớn hơn thì người đó đúng! Đã hiểu chưa!”
“Hiểu!”
Ngay hôm đó, hàng nghìn người từ Vân Tiêu Cung bay lên, thẳng tiến đến Thất Hoa Tông! Cả tu tiên giới hay tin đều chấn động!
“Chuyện gì thế này?”
“Không biết nữa, lẽ nào Thất Hoa Tông đã giết đệ tử của Vân Tiêu Cung?”
“Với trận thế này, ngươi nói Thất Hoa Tông giết cung chủ của họ ta cũng tin.”
Trong chốc lát, những người hiếu kỳ cũng đổ về phía Thất Hoa Tông.
Trưởng lão gác cổng của Thất Hoa Tông nhìn đám người đen kịt trên đầu có chút run sợ, nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh: “Thất Hoa Tông chúng ta và Vân Tiêu Cung cùng là tông môn chính đạo, không biết Vân Tiêu Cung hôm nay đến đây là có ý gì?”
Phương Tri Ý đang đạp trên phi kiếm dẫn đầu cúi xuống nhìn y: “Ồ? Quý tông không phải nói ta là ma tu sao? Ma tu làm việc có cần lý do à?”
Nói xong, khí thế của hắn lập tức tăng vọt, bao trùm lấy các đệ tử Thất Hoa Tông ở sơn môn.
Vị trưởng lão kia thầm kêu khổ, quả nhiên là vì chuyện này: “Phương cung chủ bớt giận, đây chắc chắn là do đệ tử nào đó nói bậy, người chỉ cần nói một tiếng, chúng ta sẽ lập tức tra ra kẻ đó giao cho người xử trí, không cần phải làm đến mức này…”
Phương Tri Ý khẽ vung tay, một luồng sức mạnh khổng lồ đánh mạnh vào đại trận phòng hộ của Thất Hoa Tông, rồi lại thêm một đòn nữa, mỗi một đòn đều khiến cả ngọn núi của Thất Hoa Tông rung chuyển theo.
“Kẻ nào dám làm càn ở Thất Hoa Tông ta!”
Thất Hoa tông chủ dẫn theo mấy chục người bay ra, xa xa trông thấy đội hình mấy nghìn người của đối phương thì không khỏi sững lại, “Phương Tri Ý! Ngươi có ý gì!”
Phương Tri Ý tay vẫn không ngừng: “Ngươi bịa đặt về ta, ta giết ngươi, có vấn đề gì không?”
Lời này vừa thốt ra, bất kể là người hóng chuyện hay người của Thất Hoa Tông đều hít một ngụm khí lạnh, bịa đặt là phải giết? Vậy chẳng phải ngày nào cũng đấu pháp sao? Phải biết rằng trước đây tu tiên giới không có trò giải trí nào khác, cũng chỉ có vài tông môn bôi nhọ lẫn nhau.
Cùng với một tiếng vỡ vụn, ánh sáng của đại trận phòng hộ đã tắt lịm.
“Ngươi! Ngươi và đạo lữ của ngươi chính là ma tu!”
Thất Hoa tông chủ giận quá hóa rồ, chỉ vào Phương Tri Ý quát lớn, sau đó khí thế Hợp Thể kỳ lập tức bùng phát.
“Chà, Hợp Thể kỳ, ta nghe nói Phương Tri Ý cũng là Hợp Thể kỳ?”
“Vậy xem ra hôm nay sẽ là một trận lưỡng bại câu thương rồi? Có cần về báo cho tông chủ không?”
“Cứ chờ xem đã, nghe đồn sau khi Phương Tri Ý đốn ngộ đã là Hợp Thể trung kỳ rồi, Thất Hoa tông chủ còn kém một bậc.”
Khí thế trên người Phương Tri Ý lại một lần nữa tăng vọt, nhìn pháp khí mà Thất Hoa tông chủ vung tới, hắn dần dần ngưng tụ ra một hư ảnh khổng lồ, hắn chỉ thử đưa ba ngón tay ra nắm lại, pháp khí kia liền không thể tiến thêm nửa phân!
Một lão giả đột nhiên mở bừng mắt: “Đại Thừa kỳ!”
“Cái gì?”
Đám đông hóng chuyện xung quanh đều kinh ngạc.
Kinh ngạc hơn cả là Thất Hoa tông chủ: “Ngươi! Sao có thể!”
“Ta một lòng tốt công bố chính đạo tu tiên chân chính, vậy mà ngươi lại vu khống ta là ma tu? Vu khống ta thì thôi đi, lại còn dám vu khống cả đạo lữ của ta? Có phải Vân Tiêu Cung chúng ta trước đây quá dễ nói chuyện rồi không?”