Nhìn Ôn Nhan vất vả khiêng vào một thùng cát, chẳng chút nghĩ suy đổ vào nồi, Ôn phụ liền nhắm nghiền mắt lại.
Theo củi dần cháy, Ôn Nhan bắt đầu dùng xẻng sắt đảo cát, sau khi cát nóng lên lại vùi những khối bột vào trong.
"Lãng phí quá!"
Ôn mẫu ngồi không yên, "Cái đồ phá của này, sao có thể lãng phí lương thực!"
Ôn Nhan vội vàng lên tiếng khuyên can: "Nương, đợi thêm chút nữa, nếu ta thật sự lãng phí lương thực, nương muốn đánh ta thế nào cũng được!"
