Phong Vũ Thanh sững người một lúc, rồi nói từng chữ một: “Ta muốn đòi lại công đạo cho Chung gia...”
“Công đạo? Ha, trong lúc ngươi chờ đợi, quân đội cần vương của Trấn Nam Vương và Nhạc Tây Hầu đều đang cấp tốc kéo đến. Vì một lời xin lỗi của ngươi mà muốn mấy chục vạn huynh đệ này phải mất đầu sao?”
Phương Tri Ý không thèm để ý đến hắn nữa, quay đầu nói với phó tướng: “Truyền lệnh!”
Phó tướng lập tức đứng thẳng lưng, suốt chặng đường y mang theo vô vàn nghi vấn, nhưng nhìn vẻ mặt kiên định của Hoài Vương cuối cùng cũng không thể hỏi ra. Giờ phút này, Hoài Vương cuối cùng cũng lên tiếng.
“Hoàng đế đã xạ sát nguyên soái Phong Vũ Thanh của quân ta, các huynh đệ, báo thù cho nguyên soái!”
