Gần như nhiệm vụ vừa ban xuống chưa quá năm giây, Mộc Như Phong đã đứng trước vẫn thiết.
Trong khi những khế ước giả kia còn chưa kịp lên đài, bàn tay Mộc Như Phong đã đặt lên vẫn thiết.
Mộc Như Phong tâm niệm vừa động, liền thấy vẫn thiết đã bị thu vào trong vật phẩm lan.
“Tốt, quả nhiên không hổ là người được Chu hành trưởng tán thưởng!” Lục Tuyết Thanh liếc nhìn Mộc Như Phong, khen ngợi.
“Lục tiểu thư quá lời rồi.” Mộc Như Phong khẽ mỉm cười.