Chưa đợi Chu Thanh đáp lời, Diêm Tiểu Hổ đã tỏ vẻ bất bình, lớn tiếng phản đối: “Này, ngươi nói vậy là có ý gì? Tại sao chỉ nhận ra lão Tứ nhà ta, còn ta thì đến cả tên cũng không gọi được? Đây rõ ràng là khinh người quá đáng!”
Diêm Tiểu Hổ la toáng lên, khiến Tống Nguyên và Huyết Cốt trưởng lão phải đưa mắt nhìn hắn như thể nhìn một tên ngốc.
“Đã nghĩ ra cách nào chưa?” Diêm Tiểu Hổ vừa câu giờ, vừa vội vàng dùng thuật truyền âm hỏi Chu Thanh.
Chu Thanh mày nhíu chặt, nếu muốn cứu được Thạch Trân sư tỷ và an toàn thoát thân, thì phải tìm cách giải quyết một tên trước.
Huyết Cốt trưởng lão kia lão gian cự hoạt, muốn tính kế lão e rằng không dễ. Ngược lại, Tống Nguyên thì mặt mày kiêu căng ngạo mạn, hành sự lại quái đản, quả thực giống hệt tên Mạnh Hưng kia.