“Môn thuật này ngươi đừng tơ tưởng nữa, ta chỉ truyền thụ cho đệ tử thân truyền của ta…”
“Sư phụ ở trên, xin nhận đồ nhi một lạy!” Chu Thanh không chút do dự, “phịch” một tiếng liền quỳ thẳng xuống đất.
“Ngươi cút đi cho ta!” Chưa đợi Chu Thanh dập đầu xuống, Nhị đại gia đã xoay người một cái, trong nháy mắt biến mất vào màn đêm mịt mùng.
Nhưng vừa ngẩng đầu, liền thấy sư phụ Mạc Hành Giản sắc mặt tái mét đứng cách đó không xa.
Chu Thanh lập tức sững sờ.