Đợi khói bụi tan đi, vị lão đạo trưởng mặc đạo bào mây hạc, tiên phong đạo cốt lúc trước đã biến mất không thấy đâu, thay vào đó là một lão già mặt đen, quần áo rách rưới, kiểu tóc hợp thời.
Nhìn bộ dạng đó, cái khí chất cháy khét kia, đặt vào Cái Bang thì ít nhất cũng phải là một trưởng lão chín túi.
Phun ra một ngụm máu tươi, Bạch Vân đạo nhân nhìn ngọc lục vỡ nát trong tay, lòng đau như cắt.
“Viên Công! Quả nhiên là ngươi!”
Trong mắt Bạch Vân lão đạo, ngoài Bạch Mao Thần Viên Công ra, còn ai có thể điều khiển thiên lôi đánh người chứ?