Thương Thiếu Dương khập khiễng bước đi, miệng nói lời độc địa, nhưng khi thiếu nữ thật sự nổi giận, lớn tiếng nói muốn một mình trở về Nam quận, gã lại vội vàng đuổi theo, khăng khăng đòi tìm người hộ tống nàng trở về.
Từ Thanh nhìn mà răng hàm sau ê ẩm, còn Huyền Ngọc thì lại xem đến say sưa.
“Từ chưởng quầy, ngân lượng ta đã trả rồi, ngươi nhất định phải giữ chữ tín, chỉ cần hắn dám chết, ngươi liền đến thu thi cho ta!”
Cố tiểu thư lúc lâm đi, mắt vẫn đỏ hoe, nghiến răng buông một câu tàn nhẫn, cuối cùng lại hung hăng trừng mắt nhìn Thương Thiếu Dương một cái, lúc này mới lên xe ngựa rời đi.
Từ Thanh hiếu kỳ hỏi: “Thương công tử, ngươi rốt cuộc đã làm gì người ta, mà có thể khiến một nữ nhi vì ngươi làm đến mức này?”