“Kim lý vừa to vừa tươi sống!”
Lúc Từ Thanh rời khỏi Đồng Duyệt tửu lâu, lẽ ra gã bán cá Ưng Chủy đã phải rời khỏi chợ, nhưng khi hắn bước ra, lại phát hiện gã vẫn còn lượn lờ trên con phố gần đó.
Nhìn lại giỏ cá, Ưng Chủy cố ý mở nắp giỏ, với thân hình cao lêu nghêu, tay chân dài ngoằng, gã cố tình hạ giỏ cá xuống thật thấp để người xung quanh có thể thấy được mấy con cá chép vàng to mà gã bắt được.
Lâm Giang gần sông nước, người câu cá, chơi cá rất nhiều, Ưng Chủy chỉ đi vài vòng là đã có không ít người đến hỏi chuyện.
“Ưng Chủy, con kim lý này to thật đấy! Ngươi thả câu ở nơi phong thủy bảo địa nào thế? Toàn người quen cả, ngươi đừng giấu giếm làm gì, kẻo lại mất vui.”