“Đồ giả, là đồ giả! Miếng ngọc bội này của ngươi giả quá!”
Nửa đêm trên đầu bỗng có tiếng gào thét như vậy, còn để người khác sống không?
Thương Thiếu Dương đang xách đèn lồng, giật mình kinh hãi, ngọn nến trong chiếc đèn lồng giấy đỏ chập chờn rồi vụt tắt.
Thương Thiếu Dương vừa định ngẩng đầu lên thì chợt nhớ lại lời Phùng Nhị Gia kể về chuyện quỷ vật ăn mắt người.
Hễ kẻ nào mang trên người đồ giả, con quỷ đó sẽ móc đi đôi mắt dùng để xem hàng của người đó.