“Chỉ tiếc rằng, Huyền Nữ nương nương tự ý phát lương thực, khiến Thiên Đế bất mãn, ngay khi các tai dân vừa giữ được mạng sống, thiên hỏa đã đột ngột giáng xuống, thiêu rụi Huyền Nữ Miếu thành tro bụi.”
“Mãi đến đầu xuân năm nay trời ban mưa lành, trước Huyền Nữ Miếu bỗng xuất hiện một dòng suối trong, bên cạnh suối có một tấm bia đá hiện ra bốn câu thơ, rằng: Tượng đất cứu người hoạn nạn, chân thần chẳng ở hương cao cần. Nếu khiến quan lại thiên hạ thanh chính, hà tất thần tiên hiển thánh linh?”
Khách uống trà bên dưới xôn xao bàn tán, có người lên tiếng nói: “Chẳng lẽ thật sự có chuyện này? Ta nghe nói Vạn Thọ huyện quả thật có một dòng suối mới và một tấm bia đá, trên đó khắc đúng mấy câu thơ này.”
Từ Thanh khẽ nhíu mày, hắn nào có lập bia, càng không có nhàn tâm đi đào một dòng suối.
Chuyện này là ai làm?