Trong đám người vây xem có một cặp sư đồ đến từ Nam Tố, vị sư phụ lớn tuổi tên là Mộc Điền, thân khoác áo bào xám, quấn kín mít, còn đồ đệ nhỏ tuổi tên là Lý A Thác, chỉ mới mười hai, mười ba tuổi, cũng mặc trường bào, che kín mặt.
Mộc Điền là Cổ sư Nam Tố chân chính, lão chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra gã bán hàng rong này là kẻ giả mạo Cổ sư, chuyên bán hàng giả lừa đảo.
Phải biết rằng các nước phương Nam ở Đại Ung có một biệt danh là ‘Nam Man’, giọng nói cũng khác với người Ung triều, mang theo âm hưởng của dân man di.
Thế nhưng kẻ tự xưng là Cổ sư Nam Tố này lại nói giọng kinh thành đặc sệt, không phải kẻ lừa đảo thì là gì?
Nhưng con trùng kia tuy chẳng phải tầm bảo trùng gì sất, song lại có chút môn đạo khác.